Tiểu dầm ban ngày
Điều trị táo bón nếu có là việc quan trọng. Thông tin từ nhật ký đi tiểu có thể giúp xác định giảm khả năng chứa nước tiểu của bàng quang, tiểu dắt và tiểu gấp có thể có ở trẻ tiểu dầm.

Các biện pháp chung bao gồm

Các bài tập ngăn ngừa tiểu gấp: Trẻ em được hướng dẫn đi vệ sinh ngay khi có cảm giác muốn đi tiểu. Sau đó giữ nước tiểu lâu nhất trẻ có thể và khi không nhịn được nữa thì bắt đầu đi tiểu. Bài tập này giúp tăng cường cơ vòng và giúp cho trẻ tự tin rằng chúng có thể đi đến phòng vệ sinh trước khi tiểu ra quần.
Kéo dài khoảng thời gian giữa các lần đi tiểu (nếu nghi ngờ rối loạn cơ thắt hoặc rối loạn chức năng bài xuất nước tiểu)
Thay đổi hành vi (ví dụ như đi tiểu muộn) thông qua các hoạt động tích cực và thời khóa biểu (thời gian đi tiểu): Trẻ được nhắc nhở đi tiểu bằng đồng hồ rung động hoặc chuông báo động (tốt hơn là cha mẹ có vài trò nhắc nhở).
Sử dụng các phương pháp bài xuất nước tiểu đúng để ngăn cản việc giữ nước tiểu trong âm đạo: Ở trẻ gái bị ứ nước tiểu trong âm đạo, khuyến khích trẻ ngồi hoặc với đầu gối mở rộng rãi, sẽ giúp nước tiểu chảy trực tiếp xuống nhà vệ sinh.
Phản hồi sinh học: Liệu pháp không phẫu thuật sử dụng để điều trị rối loạn chức năng bàng quang, tiểu không kiểm soát, đại tiện không kiểm soát, đau vùng chậu và luyện tập các cơ sàn vùng chậu để phục hồi và duy trì sức khoẻ. Với liệu pháp này, trẻ có thể được đánh giá và hướng dẫn độc lập, luyện tập sử dụng các cơ sàn chậu và cơ bụng để thúc đẩy sự phối hợp bài xuất nước tiểu (1).
Đối với trường hợp dính môi bé, có thể sử dụng estrogen kết hợp hoặc triamcinolone 0,5%.

Thuốc điều trị ( xem Bảng: Sử dụng thuốc điều trị tiểu dầm ở trẻ em *) đôi khi hữu ích nhưng không phải là phương pháp điều trị đầu tiên. Thuốc kháng cholinergic (oxybutynin và tolterodine) có thể có lợi cho những bệnh nhân tiểu không kiểm soát được do rối loạn chức năng khi liệu pháp hành vi hoặc vật lý trị liệu không thành công. Thuốc điều trị tiểu dầm có thể hữu ích trong việc giảm các đợt tiểu dầm ban đêm và đôi khi có ích cho các sự kiện cần phải tránh tiểu dầm cả đêm như ngủ lại nhà bạn qua đêm.

Các thuốc kháng cholinergic mới hơn (ví dụ, solifenacin và darifenacin) được kê đơn để điều trị bàng quang hoạt động quá mức ở người lớn đã cho thấy hiệu quả ở trẻ em. Tương tự, mirabegron chất đồng vận thụ thể beta3 đã được sử dụng ở trẻ em để điều trị các triệu chứng của tiểu tiện không tự chủ do cơ tống ra hoạt động quá mức không đáp ứng với thuốc kháng cholinergics (2).

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *